HIV và vấn đề Tuổi tác

 

Ngày nay, gần một nửa số người có HIV ở Mỹ có độ tuổi từ 50 trở lên. Theo một báo cáo gần đây của Bộ Y tế, trong số 6883 ca nhiễm mới trong 6 tháng đầu năm 2017 tại Việt Nam, có tới 10% là người có HIV ở độ tuổi 40-49 và 6% số người có HIV là từ 50 tuổi trở lên. Điều này chủ yếu là do mọi người sống lâu hơn với HIV nhờ vào liệu pháp điều trị kháng vi-rút (ARV) hiệu quả, và đó là điều tuyệt vời.

Tin xấu là các nghiên cứu gần đây cho thấy các loại bệnh thường tấn công người bình thường âm tính với HIV ở độ tuổi 60 và 70 lại thường gặp ở những người có HIV ở độ tuổi 40 và 50. Những lo ngại này đã đặt lão hóa với HIV vào trung tâm của vấn đề. Một trong những câu hỏi lớn chưa được trả lời là tại sao điều này lại xảy ra. Cho dù đó là các cơn đau tim, gãy xương, bệnh thận hoặc ung thư nhất định, tỷ lệ mắc các bệnh này ở người có HIV là đáng báo động. Hiện không biết là yếu tố HIV ảnh hưởng đến điều này là bao nhiêu phần và bao nhiêu phần là do bởi các yếu tố khác (chẳng hạn như hút thuốc, thuốc HIV và đồng nhiễm với các virus khác).

Nhưng có nhiều việc mà những người có HIV có thể làm để giúp chậm quá trình lão hóa và giúp cơ thể bảo vệ chống lại sự khởi phát của các bệnh liên quan đến vấn đề tuổi tác. Trước tiên, điều quan trọng là phải hiểu quá trình lão hóa phát triển như thế nào.

Lão hóa là gì?

Khi chúng ta cho rằng một người nào đó là người già, thì chúng ta có xu hướng nghĩ về người đó đã sống một số năm nhất định: 70, 80, 100 năm. Tuy nhiên, đối với Viện Lão hóa Quốc gia, trọng tâm không phải là thời gian ai đó có còn sống, nhưng sự suy giảm không thể tránh khỏi về khả năng thể chất và sức khỏe xảy ra một khi con người chạm đến được ngưỡng sau này.

Đã có lúc, các nhà nghiên cứu đã tìm kiếm nguyên nhân chính của sự lão hóa, nhưng họ nhận ra rằng nhiều yếu tố khác nhau trong đó bao gồm: gen, môi trường của chúng ta và nhiễm vi-rút và vi khuẩn có hại đã góp phần gây ra hiện tượng lão hóa theo cách chồng chéo.

Một số người may mắn có được sự di truyền tốt. Họ thừa hưởng các gen cho phép họ duy trì sức khỏe và sống tốt đến khi họ 80 và 90 tuổi, trong khi những người khác có gen khiến họ có nguy cơ mắc ung thư hoặc bệnh tim mạch cao hơn khi họ đến độ tuổi 40.

Một số người có thể giảm thiểu các yếu tố môi trường và hành vi được biết là đẩy nhanh quá trình lão hóa. Họ ăn uống tốt, tập thể dục và vẫn tham gia vào các hoạt động xã hội và trí tuệ trong cuộc sống. Ảnh hưởng của các yếu tố môi trường và hành vi như vậy đối với sức khỏe của một người là rất sâu sắc.

Tương tự như vậy, một số người có thể tránh bị nhiễm vi-rút và vi khuẩn có hại trong suốt cuộc đời của họ, hoặc họ có hệ thống miễn dịch có khả năng kiểm soát được sự nhiễm khuẩn. Những người khác có thể phải đối mặt với các bệnh lây nhiễm có hại, chẳng hạn như vi rút viêm gan B (HBV), vi rút viêm gan C (HCV), papillomavirus ở người (HPV), cytomegalovirus (CMV) có thể làm tăng đáng kể nguy cơ mắc các vấn đề sức khỏe sau này trong cuộc sống

Những yếu tố này – gen di truyền, môi trường và sinh học – có thể chồng chéo lên nhau và khiến chúng ta bắt đầu quá trình lão hóa, được gọi là “lão hóa”, tuổi già, đi xuống tận cấp độ tế bào.

Các tế bào trong cơ thể chúng ta phụ thuộc vào một đoạn DNA ngắn, được gọi là “telomere”, để sinh sản. Khi chúng ta còn trẻ, các tế bào trong cơ thể chúng ta cũng có xu hướng trẻ, các tế bào này hoạt động tương tự như thế hệ tế bào đầu tiên chúng ta có khi chúng ta mới phát triển trong bụng mẹ. Tuy nhiên, khi chúng ta già đi, các tế bào trong cơ thể chúng ta bị loại bỏ hàng trăm hoặc hàng nghìn thế hệ khỏi các tế bào ban đầu và các chuỗi mã ở cuối DNA – telomere – có thể ngắn hơn. Nếu các telomere có hình dạng tốt, như ở người trẻ, thì các thế hệ tế bào mới sẽ hoạt động tốt. Tuy nhiên, khi các telomere quá ngắn, các chức năng của các tế bào hệ tế bào mới sinh sản kém hơn, đến mức đôi khi các tế bào không thể sinh sản.

Các tế bào khiếm khuyết có thể dẫn đến các vấn đề thực sự. Nếu các tế bào cơ và xương của chúng ta có thể tạo ra các tế bào mới hoạt động tốt bởi vì các telomere đã trở nên quá ngắn, điều này khiến cho cơ bắp và xương của chúng ta sẽ yếu đi. Cơ bắp và xương yếu có nghĩa là nguy cơ té ngã nhiều hơn và gãy xương sẽ là những nguy cơ lớn chính. Các tế bào não bị khiếm khuyết có thể dẫn đến các vấn đề phối hợp và trí nhớ. Các tế bào miễn dịch bị khiếm khuyết không thể ngăn ngừa các nhiễm khuẩn và ung thư.

Đây là thể loại cuối cùng của lão hoá, được gọi là lão hoá miễn dịch, có liên quan đặc biệt đối với người có HIV.

HIV ảnh hưởng đến quá trình lão hóa như thế nào?

Người ta thường giải thích những gì xảy ra trong cơ thể của những người có HIV như một trận chiến: một cuộc chiến giữa virus và các tế bào miễn dịch. Tuy nhiên, HIV không phải là vấn đề duy nhất trong cuộc chiến này. Hệ thống miễn dịch liên tục bị tấn công với một loạt các loại sinh vật, virut và vi khuẩn gây hại có thể xâm nhập vào cơ thể của chúng ta và cả với các tế bào bị khiếm khuyết của chúng ta và bắt đầu sinh sản quá nhanh – Chúng ta gọi là ung thư.

Trường hợp HIV khác với nhiều bệnh khác là ở chỗ có đến 99% người có HIV, hệ thống miễn dịch của họ kiểm soát virus không được tốt lắm. Tình trạng chiến đấu liên tục này, nơi virus sinh sản và cơ thể chiến đấu chống lại nó, giữ cho hệ thống miễn dịch thường xuyên được đặt trong tình trạng cảnh giác cao, một hội chứng được gọi là viêm.

Viêm không hẳn là xấu, chúng ta cần nó để chống lại các bệnh nhiễm trùng như cúm, sửa chữa tổn thương các mô cơ thể và ngăn chặn sự phát triển của một số bệnh ung thư, nhưng viêm không được kiểm soát có thể tàn phá cơ thể: dẫn đến đau tim, đột quỵ, gây ra các mảng bám trong động mạch của chúng ta, khởi đầu sự phát triển của một số loại ung thư và đốt cháy hệ thống miễn dịch của chúng ta.

Từ những năm đầu của đại dịch, hệ thống miễn dịch của người có HIV đã bị viêm mạn tính, nhưng trước khi liệu pháp kháng retrovirus kết hợp (ARV) được áp dụng vào cuối những năm 1990, rất nhiều người có HIV đã chết rất nhanh khi còn quá trẻ vì những hậu quả lâu dài được biết đến của chứng viêm này. Khi các thuốc ARV phối hợp đã có sẵn và mọi người bắt đầu sống lâu hơn, các nhà khoa học cuối cùng đã có thể nghiên cứu các tác động lâu dài của tình trạng viêm ở những người có HIV.

Trong thập kỷ qua, nhiều nghiên cứu đã mang lại một số kết quả quan trọng. Chúng ta biết rằng tình trạng viêm giảm đáng kể ở những người có khả năng ức chế tải lượng virus của họ dưới ngưỡng phát hiện khi uống ARV. Đây là một trong những lý do mà hướng dẫn điều trị của Bộ Y tế và Dịch vụ Nhân sinh (DHHS) khuyến nghị mọi người nên bắt đầu điều trị HIV sớm hơn. Thật không may, chúng ta cũng đã biết rằng tải lượng virus không thể phát hiện được không có nghĩa là viêm bị chặn hoàn toàn, nó vẫn có thể được phát hiện và có khả năng gây ra các vấn đề đối với những người có đáp ứng tốt với ARV.

Mặc dù các nhà nghiên cứu quan tâm đến việc viêm ảnh hưởng trực tiếp đến các cơ quan chính như tim, gan và thận như thế nào, nhưng họ cũng quan tâm đến cả việc viêm mãn tính ảnh hưởng đến chính hệ thống miễn dịch như thế nào. Hệ thống miễn dịch của một người chiến đấu với HIV càng lâu thì người đó càng có khả năng bị suy giảm miễn dịch, đôi khi còn được gọi là kiệt sức miễn dịch, ngay cả khi liệu pháp ARV đang được sử dụng, tình trạng này có nghĩa là các tế bào miễn dịch không thể phản ứng thích hợp khi đối mặt với một thử thách mới. Chúng cũng không thể sinh sản một cách dễ dàng hay hiệu quả. Trên thực tế, khi các nhà khoa học nhìn vào các tế bào miễn dịch của người có HIV, họ thấy rằng những tế bào đó thường có mức độ suy giảm miễn dịch tương đương với những người âm tính với HIV nhưng nhiều hơn họ hàng chục tuổi.

Có phải những người có HIV bị lão hóa nhanh hơn?

Như đã đề cập ở trên, bất kỳ yếu tố nào cũng có thể khiến mọi người dễ mắc các bệnh liên quan đến tuổi tác với tỷ lệ cao hơn và ở độ tuổi trẻ hơn. Những người có HIV có nhiều khả năng có một số yếu tố nguy cơ này hơn những người âm tính với HIV do đó dẫn đến họ có sức khỏe kém hơn khi họ già đi. Các nhà nghiên cứu cũng đã tự hỏi làm thế nào hoặc liệu HIV có phải là một yếu tố rủi ro đối với các bệnh và tình trạng liên quan đến tuổi tác hay không.

Không có tranh cãi về những ý kiến cho rằng nhiều bệnh liên quan đến lão hóa xảy ra với tỷ lệ cao hơn nhiều ở những người có HIV và ở độ tuổi trẻ hơn nhiều so với những người không sống chung với HIV. Đây chỉ là một vài trong số những tình trạng:

 

  • Xương yếu
  • Mất khối lượng cơ bắp và phân bổ mỡ không đều
  • Bệnh tim mạch
  • Bệnh gan
  • Bệnh thận

Một số chuyên gia tin rằng một số yếu tố bên cạnh HIV có thể góp phần ảnh hưởng đáng kể cho những vấn đề này. Hãy xem xét những điều sau đây:

 

  • Người có HIV uống ARV, một số trong đó có thể bị loãng xương, tổn thương thận, phân bổ mỡ không đều, tăng cholesterol và triglyceride.
  • Người có HIV có khả năng bị nhiễm gan B hoặc gan C cao hơn nhiều so với nhóm dân số chung, hoặc đôi khi bị nhiễm cả ba bệnh và điều này làm tăng nguy cơ ung thư gan, suy gan, bệnh thận và tiểu đường.
  • Người có HIV có khả năng bị nhiễm papillomavirus ở người (HPV) cao gấp nhiều lần, gây ung thư cổ tử cung và hậu môn cũng như ung thư đầu, cổ và cổ họng.
  • Người có HIV có khả năng hút thuốc lá cao gấp ba lần, đây là một trong những nguyên nhân hàng đầu gây ra các cơn đau tim, đột quỵ, ung thư phổi và khí phế thũng.
  • Người có HIV có tỷ lệ mắc bệnh tâm thần và lạm dụng chất gây nghiện cao hơn nhiều lần so với những người không có HIV, và những căn bệnh này làm tăng nguy cơ mắc nhiều bệnh khác.
  • HIV có thể lây nhiễm trực tiếp các mô chủ chốt ở xương, não, hệ tuần hoàn và các nơi khác, và nó có thể gây tổn thương liên quan đến viêm, đến tim, hệ thần kinh, gan và thận.

 

Những yếu tố này có thể đóng vai trò chính trong việc tăng tỷ lệ mắc các bệnh và tình trạng liên quan đến lão hóa gặp ở người nhiễm HIV. Điều mà các chuyên gia vẫn chưa biết cụ thể là bản thân nhiễm HIV có thể làm trầm trọng thêm các yếu tố nguy cơ tiềm ẩn như thế nào thông qua tình trạng viêm và suy giảm miễn dịch được biết là góp phần gây ra các vấn đề liên quan đến lão hóa.

Các nhà nghiên cứu đang cố gắng tìm hiểu tình trạng viêm và suy giảm miễn dịch xảy ra nhanh như thế nào ở những người có HIV sau khi họ bị nhiễm bệnh. Có bằng chứng cho thấy nó bắt đầu xảy ra rất sớm sau khi một người nhiễm HIV, nhưng việc kiểm soát tốt virus (vì một người tự nhiên kiểm soát tốt HIV hoặc do anh ấy hoặc cô ấy điều trị ARV) có thể làm chậm quá trình này.

 

Các chuyên gia cũng chưa biết cách nào là tốt nhất để đo mức độ viêm và miễn dịch, họ chưa biết chúng đóng góp độc lập như thế nào vào các bệnh liên quan đến lão hóa ở người có HIV hoặc người không có HIV. Nhiều nghiên cứu vẫn đang tiếp tục được thức hiện để trả lời cho những câu hỏi này. Trong thời gian này, có rất nhiều việc mà những người sống chung với HIV có thể làm để giảm nguy cơ mắc các bệnh và tình trạng liên quan đến tuổi tác.

Có thể làm chậm quá trình lão hóa?

Có một số yếu tố liên quan đến việc giảm nguy cơ phát triển các bệnh và tình trạng liên quan đến tuổi tác:

Không thuốc lá hút thuốc lá. Hút thuốc lá là một trong những điều có hại nhất mà mọi người có thể làm đối với cơ thể của họ, và cơ hội sống lâu và khỏe mạnh. Hầu hết mọi người biết nó có thể gây ung thư phổi và các bệnh phổi khác. Một số thậm chí biết rằng nó có thể làm tăng nguy cơ đau tim và đột quỵ. Nhưng nó cũng liên quan đến nhiều căn bệnh khác liên quan đến tuổi bao gồm mất khoáng chất ở xương, lãng phí cơ bắp, các vấn đề về trí nhớ và sự tập trung và các bệnh ung thư liên quan đến tuổi, như ung thư hậu môn, vú, cổ tử cung và tuyến tiền liệt.

Giảm thiểu sử dụng rượu và ma túy. Dữ liệu nhất quán cho thấy uống rượu vừa phải thực sự có thể bảo vệ tim và hạ huyết áp. Tuy nhiên, Hiệp hội Tim mạch Hoa Kỳ khuyến cáo rằng những người đàn ông uống rượu không nên uống quá hai ly mỗi ngày và phụ nữ không nên uống quá một ly mỗi ngày. Các nghiên cứu đã phát hiện ra rằng những người thường xuyên uống nhiều hơn có nguy cơ bị đột quỵ, tiểu đường, béo phì và tai nạn nghiêm trọng. Những người có HIV có vấn đề về gan phải đặc biệt để ý đến việc uống rượu.

Dữ liệu chưa rõ ràng về việc các loại ma tuý khác nhau ảnh hưởng đến quá trình lão hóa như thế nào, mặc dù sử dụng amphetamine (“Đá”) và cocaine có liên quan đến các vấn đề về suy nghĩ và trí nhớ, mất khoáng xương và bệnh tim. Ngoài ra, việc sử dụng quá mức hầu hết các loại thuốc có liên quan đến tuổi thọ ngắn hơn, tăng nguy cơ trầm cảm và tự tử và các hậu quả nghiêm trọng khác về sức khỏe.

Tập thể dục. Những người tập thể dục thường xuyên sẽ khỏe mạnh hơn rất nhiều so với những người không tập thể dục. Tập thể dục là tốt cho mọi bộ phận của cơ thể. Lợi ích của việc tập thể dục thường xuyên bao gồm giảm nguy cơ:

  • Bệnh tim mạch, tiểu đường và hội chứng chuyển hóa
  • Suy giảm nhận thức liên quan đến tuổi tác
  • Khoáng xương và cơ bắp

Tập thể dục cũng làm giảm viêm khắp cơ thể, cải thiện các triệu chứng trầm cảm và lo lắng, và đẩy nhanh sự phục hồi khi bệnh tật tấn công. Không phải ai cũng có thể tập thể dục như nhau, vì thế nên có tham vấn bác sỹ về việc bắt đầu một kế hoạch tập thể dục nào đó

Ăn uống tốt. Bên cạnh việc tập thể dục, chế độ ăn uống cũng giúp xác định ai sẽ sống một cuộc sống lâu dài và khỏe mạnh. Các chuyên gia được chia thành chế độ ăn kiêng lý tưởng. Một số tranh luận chống lại việc tiêu thụ gần như bất kỳ chất béo. Những người khác nói rằng chất béo (ít nhất là chất béo lành mạnh từ các loại hạt và cá) gây ra vấn đề, nhưng đó là đường. Một số người tranh luận về lối sống ăn chay, trong khi những người khác nói rằng thịt là tốt. Chế độ ăn kiêng đến và đi chỉ gây nhầm lẫn vấn đề hơn nữa. Tất cả những điều này có thể làm cho chúng ta đôi khi thấy khá khó khăn để quyết định chế độ ăn uống tốt nhất.

Điều mà hầu hết các chế độ ăn kiêng có uy tín đều có là theo dõi lượng calo, cùng với việc nhấn mạnh vào việc bao gồm nhiều trái cây, rau, ngũ cốc và đậu, sau đó thưởng thức mọi thứ khác một cách điều độ. Hầu hết cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc ăn các loại cá lành mạnh nhất và hạn chế tiêu thụ thịt đối với các loại thịt nạc nhất, chẳng hạn như từ thịt gà và gà tây, bất cứ khi nào có thể. Khi nói đến chất béo, có sự đồng thuận ngày càng tăng rằng ví dụ, chất béo khỏe mạnh, ví dụ, từ dầu ô liu, các loại hạt và bơ thực sự tốt cho bạn.

Điều mà chế độ ăn kiêng uy tín nhất cũng đồng ý là quá nhiều đường và quá nhiều thực phẩm chế biến và chiên là nguyên nhân chính của bệnh tiểu đường, bệnh tim mạch và một loạt các vấn đề sức khỏe ở Hoa Kỳ. Chuyển đổi từ một cách không lành mạnh sang một cách ăn uống lành mạnh là khó khăn đối với nhiều người. Đó là lý do tại sao chế độ ăn kiêng thường thất bại.

Điều trị HIV. Các hướng dẫn điều trị HIV hiện tại khuyên bạn nên bắt đầu điều trị ARV ít nhất ngay khi số lượng CD4 của bạn giảm xuống dưới 500. Lý do chính cho lời khuyên này xuất phát từ dữ liệu cho thấy HIV không được điều trị và mức độ viêm cao, có thể làm tăng đáng kể nguy cơ mắc bệnh tim mạch, bệnh gan và các điều kiện khác. Một số chuyên gia hiện khuyên nên điều trị với số lượng CD4 cao hơn vì lý do tương tự, đặc biệt là ở những người có nguy cơ mắc bệnh tim mạch, bệnh gan hoặc các vấn đề sức khỏe khác.

Tuy nhiên, không phải ai cũng có những rủi ro tiềm ẩn như nhau đối với các loại bệnh. Chẳng hạn, những người không có tiền sử gia đình mắc bệnh tim, những người chưa bao giờ hút thuốc và những người không mắc bệnh viêm gan C hoặc B có nguy cơ mắc bệnh thấp về bệnh tim mạch, gan hoặc thận. Đối với một người như vậy, quyết định khi nào bắt đầu điều trị có thể khác với quyết định của một người có tiền sử gia đình mắc bệnh tim, hoặc hút thuốc hoặc bị HCV.

Tuy nhiên, điều rõ ràng là những người càng chờ đợi lâu sau khi CD4 của họ giảm xuống dưới 500, nguy cơ mắc các bệnh liên quan đến tuổi tác càng cao. Trên thực tế, một trong những yếu tố dự báo mạnh nhất về nguy cơ cao đối với phần lớn các bệnh liên quan đến tuổi là số lượng CD4 dưới 200.

Điều trị các bệnh nhiễm trùng khác. Các hướng dẫn hiện tại về HBV và HIV khuyến cáo rằng những người bị cả hai bệnh nhiễm trùng nên bắt đầu điều trị HIV (các phương pháp điều trị ưu tiên hiện nay cũng dung để điều trị cho cả HBV) càng sớm càng tốt. Điều này là do điều trị HBV sớm giúp giảm đáng kể nguy cơ ung thư gan và các vấn đề về gan khác, mà không làm tăng đáng kể nguy cơ tác dụng phụ của thuốc. Có một số phương pháp điều trị hiệu quả cao hiện đang được Cơ quan Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ (FDA) phê duyệt để điều trị viêm gan C. Nhiều phương pháp khác đang được nghiên cứu trong các thử nghiệm lâm sàng hoặc đang chờ phê duyệt của FDA.

 

Thực hiện theo các hướng dẫn về dự phòng và sàng lọc bệnh tật Các nhà nghiên cứu đã bắt đầu đặt câu hỏi liệu một số nguyên tắc sàng lọc liên quan đến tuổi có thể cần bắt đầu ở độ tuổi trẻ hơn ở người nhiễm HIV hay không. Chẳng hạn, một số người đã đặt câu hỏi liệu công cụ sàng lọc phổ biến nhất để đánh giá nguy cơ đau tim, dựa trên dữ liệu từ nghiên cứu Framingham dài hạn, có nên được sửa đổi cho người có HIV hay không. Các chuyên gia cũng đặt câu hỏi liệu các công cụ khác, chẳng hạn như điểm FRAX để đánh giá mất khoáng chất xương (loãng xương), có cần phải được điều chỉnh cho người có HIV hay không. Trên thực tế, một số người hiện khuyên rằng chỉ cần nhiễm HIV là đủ yếu tố nguy cơ mà việc sàng lọc xương phải bắt đầu ở độ tuổi trẻ hơn, đặc biệt là đối với nam giới nhiễm HIV, thường được khuyến nghị. Các nghiên cứu đang được tiến hành để giúp xác định xem các hướng dẫn sàng lọc bệnh hiện tại cho người trên 50 tuổi có đủ cho người nhiễm HIV hay không.

Kết nối xã hội và hỗ trợ tinh thần. Nhiều nghiên cứu đã phát hiện ra rằng những người duy trì kết nối xã hội với gia đình, bạn bè và đồng nghiệp của họ và tham gia vào các hoạt động mà họ cảm thấy có ý nghĩa với cuộc sống của họ không chỉ sống lâu hơn mà còn khỏe mạnh hơn những người bị cô lập về xã hội và không tham gia trong các hoạt động có ý nghĩa. Có nhiều cách để kết nối xã hội nếu bạn gần gũi với gia đình và không có nhiều bạn bè. Nhiều các nhóm hỗ trợ cho những người nhiễm HIV kết nối với nhau. Làm việc tình nguyện với một tổ chức từ thiện hoạt động dựa trên những lý do bạn tin tưởng cũng có thể giúp bạn kết nối xã hội. Nếu bạn không thể ra khỏi nhà một cách dễ dàng, hoặc nếu bạn sống ở vùng nông thôn mà không có nhiều cơ hội gặp gỡ những người cùng chí hướng, có thể kết nối với những người khác trực tuyến trên các diễn đàn.

Có phương pháp điều trị thử nghiệm để làm chậm lão hóa ở người nhiễm HIV? Nhiều nhóm nghiên cứu đang tìm cách để làm chậm quá trình lão hóa, cả ở những người dương tính với HIV và những người âm tính với HIV. Cho đến nay không có phương pháp nào được chứng minh để thực sự đảo ngược lão hóa. Dưới đây, một mẫu của một số ví dụ hứa hẹn về nghiên cứu để làm chậm lão hóa và một vài ví dụ về những rủi ro có nhiều rủi ro hơn và cần phải thận trọng.

Giảm viêm. Như đã giải thích, một hệ thống miễn dịch hoạt động quá mức mãn tính có hại theo nhiều cách. Nó không chỉ có thể làm hỏng trực tiếp các mạch máu và các cơ quan quan trọng của chúng ta mà còn có thể đẩy nhanh quá trình quay vòng của các tế bào miễn dịch của chúng ta, dẫn đến lão hoá miễn dịch. Một loạt các hợp chất mà một số trong đó hiện đang có sẵn và các hợp chất thử nghiệm khác đang được thử nghiệm ở những người nhiễm HIV để làm dịu hệ thống miễn dịch. Các loại thuốc đang được nghiên cứu bao gồm aspirin, thuốc ức chế men khử HMG-CoA (thường được gọi là stat statin và được sử dụng để giảm cholesterol), thuốc ức chế xâm nhập Selzentry (maraviroc) và các loại thuốc thường được sử dụng để điều trị sốt rét. Thuốc thử nghiệm bao gồm những thuốc đã được thiết kế để điều trị viêm khớp và các bệnh viêm khác.

Kéo dài và sửa chữa telomere. Nếu telomere bị hư hỏng hoặc rút ngắn dẫn đến việc miễn dịch kiệt sức, thì chúng ta nên cố gắng sửa chữa hoặc kéo dài chúng, phải không? Câu trả lời tốt nhất cho câu hỏi đó là có, nhưng chỉ khi chúng ta có thể làm điều đó một cách an toàn. Có một lý do chính đáng để chúng ta tiến hóa theo cách mà các telomere của chúng bị phá vỡ nếu một tế bào sinh sản quá nhiều: các tế bào có thể ngăn chặn sự sao chép của ung thư. Các loại thuốc kích thích enzyme telomerase, giúp duy trì telomere, theo giả thuyết có thể làm tăng nguy cơ mắc một số loại ung thư. Có một số loại thuốc đầy triển vọng trong các nghiên cứu động vật sớm, nhưng rất nhiều nghiên cứu sẽ được yêu cầu trước khi chúng sẵn sàng cho con người.

Các lựa chọn thay thế rủi ro hơn. Một trong những phương pháp được viết nhiều nhất để kéo dài tuổi thọ của động vật và (hy vọng) con người là hạn chế lượng calo cực lớn. Các nghiên cứu đã tiến triển từ côn trùng đến động vật có vú nhỏ, và cho đến nay, dường như chế độ ăn chứa khoảng một nửa lượng calo lý tưởng của một con vật có thể kéo dài đáng kể tuổi thọ của động vật và tăng sức khỏe và sức sống của nó trong những năm thêm của cuộc sống. Tuy nhiên, chúng tôi rất lâu mới có thể nghiên cứu phương pháp này ở người, và hầu hết các nhà nghiên cứu và nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe sẽ không khuyến nghị những người nhiễm HIV thực hiện chế độ ăn kiêng siêu thấp.

Một phương pháp điều trị phổ biến khác tại các phòng khám có tuổi thọ cao trên khắp Hoa Kỳ là sử dụng hormone, chẳng hạn như testosterone, hormone tăng trưởng của con người và steroid đồng hóa. Mặc dù mỗi trong số này đã được phê duyệt để điều trị mất chất béo và cơ bắp phổ biến ở những người mắc bệnh HIV tiến triển (lãng phí), không ai được chấp thuận để làm chậm hoặc đảo ngược quá trình lão hóa và tất cả đều đi kèm với các tác dụng phụ thực sự có thể làm tăng một số liên quan đến tuổi tác điều kiện, chẳng hạn như bệnh tim mạch, các vấn đề về gan và tiểu đường.

Phần kết luận

Tất cả các phác đồ điều trị ARV đều có thể gây ra một số tác dụng phụ; các loại thuốc hiện nay đều phải được uống với độ đều đặn gần như hoàn hảo và uống suốt đời đời; nhưng tất cả các chuyên gia y tế đều đồng ý rằng một người bắt đầu điều trị ARV sớm có một cơ hội tuyệt vời để sống một cuộc sống gần như bình thường.

Mặc dù tỷ lệ mắc các bệnh liên quan đến tuổi tác cao hơn nhiều ở những người có HIV, nhưng điều này không có nghĩa là tất cả những người có HIV sẽ mắc nhiều bệnh khi họ đến tuổi 50. Trên thực tế, tỷ lệ thực tế của một số bệnh liên quan đến tuổi tác vẫn ở mức dưới 10% ở những người có HIV. Điều chưa rõ ràng là ai sẽ có nguy cơ mắc bệnh cao nhất, chúng ta cần cảnh giác như thế nào để sàng lọc các bệnh khác nhau và liệu điều trị cho bất kỳ bệnh nào sẽ cần phải khác nhau ở người nhiễm HIV.

 

Các nhà nghiên cứu đang tích cực làm việc về những vấn đề này. Trong khi đó, các phương pháp tốt nhất để ngăn ngừa sự suy giảm về thể chất và tinh thần liên quan đến tuổi tác là các phương pháp cũ: ăn kiêng, tập thể dục, duy trì các kết nối xã hội và tránh các hành vi có hại.

Mô-đun này được tạo bởi dZVinci Interactive và POZ với sự tài trợ của Thư viện Y khoa Quốc gia (NLM). Chương trình tiếp cận thông tin cộng đồng HIV/AIDS (ACIOP) cho phép các tổ chức dịch vụ HIV/AIDS thiết kế các chương trình ở địa phương để nhằm cải thiện khả năng tiếp cận thông tin về HIV/AIDS.

 

Nội dung được dịch và biên soạn bởi Mạng lưới Người sống với HIV Việt Nam (VNP+)

Liên kết liên quan

Thêm hy vọng để chữa HIV sau khi người thứ 7 ‘khỏi bệnh’

  Một người đàn ông trưởng thành giấu tên được gọi là ‘Bệnh nhân Berlin tiếp theo’ đã được công bố là người thứ bảy được chữa khỏi HIV. Theo Fierce Biotech, trường hợp của

Xem thêm
Tóm tắt nghiên cứu
Giá thuốc trị cho người nhiễm HIV có thể giảm xuống còn 40 USD

  Một nghiên cứu mới cho hay có thể sản xuất thuốc trị cho người nhiễm HIV mới với giá rẻ hơn ngàn lần so với hiện nay, từ 42.250 USD giảm xuống còn 40

Xem thêm
HIV và Não của Bạn

    Trong những năm 1980 và 90, gần một nửa số người có HIV bị suy nhược và đe dọa đến tính mạng bởi các bệnh liên quan đến não. Điều này rất phổ

Xem thêm